Tôi của ngày xưa, tôi ở đâu?
Giấc mơ thuở ấu đã chìm sâu
Tìm lại bên dòng thơ viết dở
Thời gian vô ý, tóc pha màu.
Những tiếng trẻ thơ trong trẻo quá
Vang xa gió gọi phía đồng xanh
Nhà ai khói biếc lam chiều tỏa
Dạ nhớ ngày xưa mấy đoạn đành.
Sóng đời gội tóc trắng phau phau
Nỗi nhớ vờn bay quá ngọt ngào
Nụ cười móm mém, đâu hàm ngọc
Để những ngày xưa mãi ngày sau
Phạm Hoàng Tuyên