Em ghét anh khi chiều chưa tới
Mây giăng nhiều anh có biết mô
Từng giọt nhớ rơi kề bên má
Em giấu người dù rất nhớ thương
Em như lá mùa thu rứa đó
Lót bên đường chờ dấu chân ai
Câu yêu thương lẫn trong hờn giận
Ghét anh ghê răng chẳng chịu về
Em cứ rứa đi về hôm sớm
Ngọt ngào chi lời buổi hôm tê
Chờ anh hỉ đời dài bao lắm
Mà thẹn thùng để mùa xuân qua…
Con gái Huế muôn đời như rứa
Anh biết không trong nét dỗi hờn
Em muốn anh đọc trong khoé mắt
Một chữ tình em giấu vu vơ…