Xa quê vắng buổi chiều quê
Thèm nghe tiếng mẹ gọi về ăn cơm
Đũa so lệch giọng cười giòn
Dĩa rau muống luộc còn thơm hương đồng
Xa quê vắng bến sông trong
Lục bình níu sóng giữa dòng phiêu diêu
Gió quên đỡ vạt mây chiều
Để mưa rơi ướt cánh diều tuổi thơ
Xa quê vắng đêm trăng mờ
Dế thương nhớ bạn thẫn thờ gáy khan
Tay quen bấm vắng phím đàn
Vườn cây treo chiếc lá vàng gọi thu
Phố phường rộng bước phiêu du
Vẫn nghe nỗi vắng mọc từ gốc quê!