Bao lâu rồi em không nói lời yêu?
Sợ mộng vỡ trái tim em tan nát
Ai hiểu được nỗi lòng khi đau rát
Gánh trên mình ôi những nỗi đa đoan.
Có đôi lần đau thấu tận tâm can
Giọt lệ tràn mi bờ môi chát mặn
Cô đơn vây quanh đắm chìm trong khoảng lặng
Nghe tiếng lòng buồn buồn tận xa xa.
Có khi nào ai đó gọi người ta
Mà em thấy nhói lòng đau thắt lại
Phải chăng trái tim em đã ngây dại
Mà hồ đồ nghĩ về chuyện vển vông.
Có khi nào ai đó hiểu em không?
Sao em thấy trong lòng nghẹn ngào quá!
Ôi sợ lắm người từng quen thành lạ
Ngược nắng chiều hoàng hôn tím chân mây.
Sợ nhiều lắm khi cô đơn bủa vây
Em lại khóc mà không ai chia sẻ
Thôi em hãy gồng mình lên mạnh mẽ
Bởi chỉ mình mới biết được mình đau.
Có khóc thì nước mắt chảy… tự lau…!