Em ơi Phố Nối mưa rào
Đường đi nước đã ngập cao mất rồi
Một mình đứng giữa chơi vơi
Em ơi Phố Nối mây trôi dạt bèo
Một mình đứng giữa lá reo
Em ơi Phố Nối trong veo gió đàn
Ước gì mưa mãi chẳng tan
Để cho sấm cứ râm ran khắp trời
Để cho em nép vào tôi
Ôm chung một giọt mưa rơi xuống lòng
Đồng Đức Bốn
(Hải Hưng, 6/1984)