Xưa thường đi ngả bến cù lao
Có con đò nhỏ sóng xôn xao
Bâng khuâng mơ mộng thời trai trẻ
Ngang ngõ nhà em vẫn rẽ vào…
Con nước trong xanh cứ lững lờ
Tâm hồn bơi khỏa với sông thơ
Tình anh như sóng dâng bờ biếc
Trăm năm trôi hết mối sầu mơ…?
Bến cũ sông xưa nay ghé qua
Nhưng ngõ nhà em giờ ngỡ xa
Anh không thể tới đời em được
Tình hoá dòng thơ hoài thiết tha.