Một bàn tay nắm
Hai bàn tay nâng
Vào hôm chết đắm
Ta nợ ơn đời
Một đôi mắt thiết
Một lời ủi an
Nhẹ lời rên xiết
Ta nợ ơn người
Người thân thì lạ
Người lạ ân cần
Người thương người bỏ
Và ta nợ nần
Có đêm trở gió
Nhìn trăng mồ côi
Nhìn ta bóng lẻ
Thương nhau quá trời
Người thương ta nhớ
Người lạ ta quên
Dán mảnh trăng vỡ
Thôi không bắt đền
Đêm trôi nhè nhẹ
Lòng dỗ êm êm
Người ơi ta nợ
Ta nợ đời thêm
Nợ như hoa nở
Sau cơn bão bùng
Ta xin vun vén
Cho chùm quả bung
Ơn người như thế
Hoa thơm đơm cành
Ơn đời dâu bể
Ngọt ngon quả lành
Ta nợ người ơn…
DIỄM THUYÊN