Trả ngày những trận mưa hoa
trả đêm cho gió vờn xa đôi bờ
mùa vàng mộng một trời thơ
sưa ru nỗi nhớ dại khờ bên sông
Tàn xuân hoa cũng lấy chồng
bầy bươm bướm với mùa không kịp về
ve nghìn năm vẫn mải mê
gào lên trong gió lời thề thủy chung
Là mây, trời, nước mông lung
lá sưa vàng nhuộm riêng chung nhập nhòa
là tôi vẫn đợi mùa hoa
đợi ai đem nắng vàng pha chân trời
Trả người nỗi nhớ ngàn khơi
trả sưa về với khoảng trời bình yên
tôi đi rửa những muộn phiền
bờ sông ru bóng chiều nghiêng. Đợi mùa…
VƯƠNG THI
