Thơ đề lên nhịp võng

Trưa vàng qua cửa hanh hao
Nắng nghiêng như thể hôm nào ru em
Tay đưa cánh võng êm đềm
Em nằm khép mắt đi tìm cơn mơ

Tóc thơm rối sợi mong chờ
Gói năm tháng đợi bài thơ trao tình
Vai em gầy guộc lênh đênh
Nhịp ngày trôi đến mông mênh con đường

Ta còn níu giữ mùi hương
Cánh hoa trâm ổi nhớ thương chạnh lòng
Tay đưa cánh võng bềnh bồng
Ru em bằng tiếng sóng sông quê nhà

Em từ duyên nợ riêng ta
Giở trang cổ tích bước ra bên đời
Mỗi mùa mưa nắng đầy vơi
Trăng khuya vẫn sáng góc trời sương bay

Trưa vàng để nắng về tay
Ta hôn em đủ lấp đầy bể dâu
Bây giờ cho đến ngàn sau
Vẫn như nhịp võng nhiệm màu ru em.

TỪ KẾ TƯỜNG

Recommended For You

Trả lời