Tình quê xóm vắng

Tôi về lại xóm vắng chiều nay
Ký ức xa xưa vẫn đong đầy
Hương chanh hương bưởi còn đâu đó
Vắng bóng mẹ già mắt cay cay…

Nhà tôi xưa… quê nghèo xóm vắng
Mái tranh buồn ẩn dưới tre xanh
Nay về quê vắng chị vắng anh
Xóm vắng nay lại càng thêm vắng

Tôi dạo gót trên con đường xóm vắng
Đêm trăng tà với cái bóng thân quen
Một đời người sống chết đã bao phen
Người lính trận về thăm lại xóm vắng

Xóm vắng ơi! Nơi tuổi thơ ta sống
Mới đêm nào còn nghe tiếng ầu ơ
Nơi đêm đêm ta học chữ Y tờ
Bao ký ức để dành nơi xóm vắng

Tôi đứng đây giữa quê nghèo xóm vắng
Vẫn con đường và những bụi tre xanh
Nhớ đêm nào khi gió mát trăng thanh
Ta bất giác gọi tên người yêu cũ…

Người yêu ơi! Nhớ ta không người hỡi
Đêm một mình nghe lành lạnh sương rơi
Tình quê nghèo mãi mãi cũng chẳng vơi
Ta giữ mãi có biết không người hỡi

Cuộc chiến năm xưa ta xa người nhớ
Nẻo đường đời người thương có nhớ ta
Ta đang đứng đây ở giữa quê nhà
Nghe ai gọi… Gọi ta ư! Người cũ

Người lính trận/Nguyễn Viết Xuân
(Ngày đầu thu năm 2024)

Recommended For You

Trả lời