Uống cạn ly này hẳn nghĩ thông
Vùi chôn tất cả nợ tang bồng
Vào nơi dã thảo lìa duyên mộng
Đến chỗ sơn cùng bỏ phận không
Chẳng trách người thân lời sáo rỗng
Đâu hờn kẻ lạ tiếng cuồng ngông
Nhìn lên để thấy trời cao rộng
Cạn nốt ly này chắc hiểu thông.
Ảnh Tử
