Ba mươi mùa nắng hạ

Em hun hút nhạt nhòa ngày tháng nhớ
Mưa lao xao chiều phố cũ me vàng
Vần thơ ấy cuốn xoay vòng mờ bụi
Đã vắng rồi gương mặt nụ cười tan

Tôi yêu em mà em đùa như thể
Môi cong son phấn hóa thị thành
Đời có nghĩa là đôi lần tủi phận
Theo đuổi hoài hai chữ công danh

Thì thôi ba mươi mùa nắng hạ
Đã vội xa như một giấc mơ dài
Mưa còn chờ ai mà tiếc nhớ
Em bây giờ xa khuất một đường bay…

NGUYỄN HOÀI NHẬT

Recommended For You