Giọt nước mắt khuya

Đã bao năm tháng rồi, anh
Em gom nước mắt kết nhành lặng câm
Phố khuya em bước lặng thầm
Ngõ khuya trăng vỡ một lần chia phôi

Em về khóc với em thôi
Đứa con nhỏ, biết lẽ đời là sao?
Thuyền tình vỡ nát ngày nao
Con tim hằn một vết thương phụ tình

Chống chèo trên bến phù vinh
Nụ cười khỏa lấp nỗi mình riêng mang
Anh đừng bảo em cực đoan
Hay chi duyên nợ muộn màng hỡi anh?

Cuộc tình mỏng tựa lá chanh
Biết rồi mai nữa có thành nhau không?
Chỉ thương hoa cải lên ngồng
Mùa xuân đã đắm dưới dòng cô miên

Bao đêm thức trắng ưu phiền
Nghe con mớ ngủ trong đêm thật thà
Tội tình chi một tiếng cha
Mà nghe buốt nhói, xót xa ngàn lần

Vâng, vô vàn cảm ơn anh
Quý nhau, một tấm chân thành, vậy thôi
Về đi anh! Đã khuya rồi
Gió thu thổi rát những lời xa xăm…

Nguyễn Lãm Thắng
(Khương Đình, 20/9/2009)

Recommended For You