Một mai em về lối ấy
tìm đâu thấy tháng năm võ vàng
giấc mơ của thời thiếu nữ
chấp chới buồn ô cửa sớm nay
Một mai bàn tay còn ấm
nhớ tìm đan từng kẽ hở buông hờ
những hư hao là nỗi đau rất thật
cuối đoạn đường
ai khóc lặng dấu chân
Một mai hoa vàng bung nở
lũ sẻ ngô mê mải ngủ bên trời
nơi cơn mưa đã quên mùi chiếc lá
diệp lục gầy xao xác những hàng cây
Một mai rêu xanh đầy ký ức
ngõ trời chiều hoang hoải không gian xưa
em có thương cho một dư âm khuyết
khi tiếng ca vọng từ đáy nỗi buồn.
KAI HOÀNG