Nếu có một ngày anh lặng lẽ rời đi Tin em gửi còn đâu ai đáp trả Thơ em viết không thấy anh lai (like) thả Ôi chao buồn, em chẳng thiết... Read more »
Anh đi rồi! Đầm ấm nhòa hư khôngLá héo hon, bầy nắng bay vô hồnkhuôn vườn cỏ, ngôi nhà nhỏ mênh môngTừng chiều giông, lặng lẽ bếp lửa buồn. Anh đi rồi!... Read more »
Người khuất xa mờ, đêm sao vụt tắtNgười khuất xa mờ, làm nỗi đau ngút ngàn Chỉ thấу bên đời, lặng im không lời nóiLời nói hôm nào, em đã nói уêu... Read more »
Em sắc trắng tinh khôi Trong hình hài nhỏ bé Lay động trái tim tôi Khi đông về lặng lẽ Hoạ mi, em và tôi Biết bao là yêu nhớ Có em... Read more »
Em là giọt sương tinh khôi trong nắng Đôi mắt em cười toả nắng trời thu Mái tóc em bồng bềnh như đùa nghịch Em khiến cả trời đất bỗng lặng thinh... Read more »
Bởi biết mình không thể thương yêu suốt bốn mùa nên trở về lặng lẽ giấu nỗi niềm trong mơ Em là chi chẳng biết một đóa hoa vô thường nở thắm... Read more »
Em hứa về. Sao em chẳng về? Ta chờ đợi mãi bước em đi Thời gian như nước xuôi giòng chảy Chỉ thấy trường giang sóng biệt ly. Ta chờ em đã... Read more »
Không biết ai là người đầu tiên nghĩ ra trồng cây phượng vĩ trước sân trường mà đến mùa hè phượng cháy đỏ như tán ô màu lửa. Có cảm giác cây... Read more »
Trời Sài Gòn khi nắng khi mưa bất chợt, mang theo nỗi buồn bâng khuâng trên chiếc lá héo hon vừa rụng xuống. Mùa đông ngập ngừng trong từng cơn gió se... Read more »