Ngày xưa em tóc rẽ ngôi
Dùng ba lá kẹp như đuôi con gà
Đường vui nhí nhảnh nhí nha
Người ta bắt gặp người ta phải lòng.
Đến khi em đã lấy chồng
Tóc đen chải mượt búi vồng ra sau
Đường vui đổi lấy cung sầu
Người ta thấy người ta đau trong lòng.
Đường dài xuôi suối ngược sông
Lên ghềnh xuống thác thuyền không quên bờ
Đầu hai mái tóc bạc phơ
Nhí nha nhí nhảnh bây giờ còn đâu?
Nhập nhòa bốn mắt nhìn nhau
Xuân xưa đã bạc theo màu thời gian
Chút duyên nay vẫn muộn màng
Người ta nay vẫn bẽ bàng người ta.