Quê tôi miền sông nuớc, ghe xuồng là phương tiện giao thông duy nhất mỗi khi muốn đi đâu, nếu như không thích nhảy ùm xuống nước rồi bơi qua sông, nhất... Read more »
Ngày ấy, nhà tôi nghèo lắm! Mẹ tôi ngày ngày tần tảo với công việc mà gia đình vẫn luôn gặp khó khăn. Cuộc sống chật vật ngày từng ngày trôi qua... Read more »
Tôi sinh ra và lớn lên giữa miền quê bình dị, nơi cha mẹ cày sâu cuốc bẫm, nơi bạn bè rong ruổi trên khắp các bờ đê vào những trưa hè... Read more »
Tiền Giang là vùng đất mang nhiều vẻ đẹp thiên nhiên và nuôi dưỡng nhiều sản vật cũng là nơi tôi sinh ra và lớn lên. Ở thành phố, dù tiện nghi... Read more »
1. Tôi không sinh ra ở phố, nơi có những tòa nhà chọc trời che khuất những tia nắng đi hoang trong chuỗi ngày trôi vào bất tận. Ở đó, người nối... Read more »
Đưa nhau qua bến phà RừngBỗng nghe năm tháng sấm đùng đùng vangMưa tuôn ướt cả bàng hoàngSợi thương buông xõa thả làn tóc mây. Em cười sao mắt lại cayAnh buồn... Read more »
Nhớ thương những món quà quêTừ đôi tay mẹ mang về tặng conThảo thơm nhân nghĩa vuông trònThích hơn những bữa cơm ngon nhà người. Khi là trái bắp vàng tươiKhi là... Read more »
Thời gian cứ vùn vụt trôi, ngày về mây trắng trên đầu với những phút giây chẳng bao giờ kiếm tìm lại được. Miền quê nghèo với mái lá đơn sơ đã... Read more »
Ngày tắt nắng trên những hàng cây luống tuổi. Gió về chiều miên man không đoán định. Hương quê phảng phất dậy lên trong từng cánh mũi. Cuối sông, ngọn khói lam... Read more »
Ngày ấy cả nhà mình vẫn còn sống ở một tỉnh lẻ. Bố công tác xa, thỉnh thoảng mới về thăm nhà. Nhà thường chỉ có mấy mẹ con... Read more »

