Có một nhành sen nở trắng tinh khôi Thơm váng vất cả góc trời mùa hạ Có nụ mười giờ rụt rè mắc cỡ Thủng thẳng cháy nồng sắc đỏ ban trưa... Read more »
Để anh ngắt tơ trời dệt bài thơ màu nắng Dùng dằng nỗi nhớ tháng năm Mắt em hay là mắt phượng? Rưng rưng cháy đỏ nỗi niềm Nêm một chút dỗi... Read more »
Em về lối cỏ hoa Cơn mưa chiều vội vã Chênh chao đầu tháng hạ Cong hàng mi nõn nà. Nắng ngại bước em qua Thẹn thùng sau tán lá Gió trầm... Read more »
Sân trường và những hàng phượng vỹ hằn sâu vào ký ức thơ ngây của tôi. Bây giờ nhắm mắt vẫn nhớ về từng gốc phượng, vẫn đếm được rành rẽ bao... Read more »
Em hun hút nhạt nhòa ngày tháng nhớ Mưa lao xao chiều phố cũ me vàng Vần thơ ấy cuốn xoay vòng mờ bụi Đã vắng rồi gương mặt nụ cười tan... Read more »
Chờ em về tháng tư Loa kèn say trắng nở Hoa hiên cao trước cửa Vọng thầm dáng hình xưa. Tháng năm nào đón đưa Ngời em say trưa đỏ Phượng cháy... Read more »
Mai em về mái tóc rẽ làm đôi Nửa áp đường ngôi, nửa bồi hồi gió lạ Nửa ngã màu thu, nửa nồng nàn hạ Nửa nhớ thương người, nửa dạ quên... Read more »
Những chùm hoa nắng lung linh Thắp lên ngọn lửa bình minh học đường Phượng hồng nét thắm như son Bằng lăng tím rụng… nhớ thương đong đầy Hè về, chiều tím... Read more »
Thầy nợ em một bài giảng chưa hay Trang giấy trắng, dòng thơ xanh bỏ lại. Vì sao thế? Về đâu hoa cỏ dại? Em chưa ngoan, thầy mắc nợ tương lai!... Read more »