Qua tết, cơn rét muộn lại tràn về. Hà Nội mờ trong mưa phùn nhè nhẹ. Xuân đấy… Phố lơ đãng vài chiếc lá bàng đỏ trên cành khẳng khiu… Vỉa hè... Read more »
Để anh ngắt tơ trời dệt bài thơ màu nắng Dùng dằng nỗi nhớ tháng năm Mắt em hay là mắt phượng? Rưng rưng cháy đỏ nỗi niềm Nêm một chút dỗi... Read more »
Em về lối cỏ hoa Cơn mưa chiều vội vã Chênh chao đầu tháng hạ Cong hàng mi nõn nà. Nắng ngại bước em qua Thẹn thùng sau tán lá Gió trầm... Read more »
Mai em về mái tóc rẽ làm đôi Nửa áp đường ngôi, nửa bồi hồi gió lạ Nửa ngã màu thu, nửa nồng nàn hạ Nửa nhớ thương người, nửa dạ quên... Read more »
Thầy nợ em một bài giảng chưa hay Trang giấy trắng, dòng thơ xanh bỏ lại. Vì sao thế? Về đâu hoa cỏ dại? Em chưa ngoan, thầy mắc nợ tương lai!... Read more »
Ở bên cạnh nội, tôi học được thế nào là lòng bao dung và tình yêu thương bất tận dành cho những người thương yêu của mình, và hơn cả là dành... Read more »
Trời Sài Gòn khi nắng khi mưa bất chợt, mang theo nỗi buồn bâng khuâng trên chiếc lá héo hon vừa rụng xuống. Mùa đông ngập ngừng trong từng cơn gió se... Read more »
Một ngày chạm màn mưa cũ Rưng rưng tháng sáu dỗi hờn Chiều nghiêng nồng nàn ngõ nhỏ Ngập ngừng phố đợi hoàng hôn Một ngày về ngang nỗi nhớ Chênh chao... Read more »
Trưa vắng. Ngồi một mình bên hiên, bậc thềm nhà lẵng lặng từng dấu chân ai qua ngõ. Không khí của buổi trưa oi nồng không một tiếng chim, không một bóng... Read more »