Xa lâu trở lại quê nhà Vẫn đây Cầu Dứa bắc qua thôn Trường Còn không hình bóng người thương? Đợi hàn sinh mãi văn chương chưa về! Mơn man trong thoảng... Read more »
Đường thành phố rất khác đường ở làng quê. Hẳn rồi! Này nhé, đường làng nho nhỏ như những lối mòn uốn lượn chạy giữa những mảnh vườn, những ngôi nhà… Đường... Read more »
Tháng mười trở dạ chờ tôi Tôi con chim gáy rong chơi nhớ đồng Dụi đầu dưới cổ vòng cườm Nồng nàn bất chợt mùi bùn quê hương Hôm qua có ngọn... Read more »
Trưa vắng. Ngồi một mình bên hiên, bậc thềm nhà lẵng lặng từng dấu chân ai qua ngõ. Không khí của buổi trưa oi nồng không một tiếng chim, không một bóng... Read more »
Ta về như chiếc lá Rụng rơi xuống cội nguồn Lang thang chiều phố cổ Gió mỏng mềm như sương Nhà em xưa ngõ vắng Một thuở qua ngại ngùng Giờ nhặt... Read more »
Con đường chân đất ra đi Ngô khoai thay bữa mấy khi nhớ về Giọng quê “răng rứa” tái tê Phồn hoa còn nhớ lời thề cỏ may. NGUYỄN ĐÌNH ÁNH Read more »
Hồi nhỏ, mẹ tôi trồng cải ngồng, cải ngọt. Vạt cải xanh tốt lạ thường vì trồng gần mé nước và trên nền đất ủ phân hoai mục. Chỉ hơn 1 tháng... Read more »
Kể từ khi cầu Tân An (thị xã Tân Châu, An Giang) được khánh thành, mỗi lần có dịp về quê, nhìn cảnh sắc quê hương thay đổi từng ngày, tôi lại... Read more »
Quê tôi miền sông nuớc, ghe xuồng là phương tiện giao thông duy nhất mỗi khi muốn đi đâu, nếu như không thích nhảy ùm xuống nước rồi bơi qua sông, nhất... Read more »
Ngày ấy, nhà tôi nghèo lắm! Mẹ tôi ngày ngày tần tảo với công việc mà gia đình vẫn luôn gặp khó khăn. Cuộc sống chật vật ngày từng ngày trôi qua... Read more »